Nếu bạn thường di chuyển bằng đường hàng không, hãy cẩn thận với “người hàng xóm” quá thân thiện.
Người phụ nữ lớn tuổi ấy đến và ngồi cạnh tôi bên trong máy bay. Bà ấy yêu cầu tôi giúp cô ấy để túi xách của bà ấy vào khoang hành lý trên cao. Nhưng một người đàn ông ngồi đối diện đã nhanh chóng làm giúp. (Tôi không cao lắm, và khoang hành lý trên cao là thứ tôi cố gắng tránh bằng mọi giá.
Ngay lập tức bà ấy ngồi xuống và bắt đầu một cuộc trò chuyện. Bà ấy rất dễ chịu và có duyên ăn nói. Vì vậy, chúng tôi đã trò chuyện suốt chuyến bay đến Dubai.
Đột nhiên, khi phi công thông báo rằng bây giờ chúng tôi đang bắt đầu bắt đầu xuống phi trường DXB, người bạn tốt của tôi dột nhiên lên cơn đau dạ dày. Tôi với tấm lòng tốt của mình, tôi nhấn nút báo hiệu và người tiếp viên đến để tìm hiểu vấn đề là gì. Tôi nói với cô ấy rằng bà bạn ngồi kế bên không được khỏe.
Và người phụ nữ này đột nhiên bắt đầu gọi tôi là ‘con gái’. Cô tiếp viên nói với tôi rằng họ không thể làm gì khác ngoài việc cho bà ấy một ít thuốc giảm đau và đợi cho đến khi chúng tôi hạ cánh. Phi công thông báo rằng chúng tôi đang gặp trường hợp khẩn cấp y tế trên máy bay và khuyên tất cả mọi người bình tĩnh. Người bạn mới của tôi đã khóc và đổ mồ hôi như điên. Và bà ấy không chịu buông tay tôi… mọi người đều cho rằng chúng tôi quen biết nhau.
Vì vậy, chúng tôi hạ cánh xuống DXB và cùng với người đàn ông đã giúp xếp hành lý của bà ấy lên khoang trên cao, lấy hành lý của bà ấy ra. Nhưng khi dọn hành lý, anh ấy khuyên tôi nên tránh xa người phụ nữ này và nói rõ với đoàn tiếp viên rằng chúng tôi KHÔNG đi cùng nhau. Ông ấy là một vị cứu tinh của tôi!
Quả thật khi tiếp viên đến và hỏi tôi liệu chúng tôi có liên hệ gì không, tôi dứt khoát nói với họ rằng chúng tôi chỉ gặp nhau trên máy bay. Tôi hoàn toàn không biết bà ấy. Vì vậy, chúng tôi bắt đầu rời đi và khi tôi nói lời tạm biệt, bà ấy tiếp tục cầu xin tôi mang túi xách của bà. Tôi đã rất khó xử… nhưng người đàn ông đó đã nhìn vào mắt tôi và lắc đầu dứt khoát. Anh ấy chuyển cho tôi một mảnh giấy bảo tôi hãy để tiếp viên xử lý bà ta.
Vì vậy, tôi ra khỏi máy bay và để lại ‘người bạn mới’ của mình ngồi chờ xe lăn với sự giúp đỡ của tiếp viên mà cảm thấy rất tội lỗi.
Khi chúng tôi đợi hành lý của mình đi qua, tôi chợt nghe thấy tiếng xôn xao ‘Người bạn mới’ của tôi đang chạy, cố gắng thoát khỏi đoàn tiếp viên, để lại cả xe lăn! Bà ấy để lại người tiếp viên với chiếc túi xách của mình và ráng chạy về phía lối ra với phần hành lý xách tay còn lại! May mắn là cảnh sát sân bay đã nhanh hơn. Họ bắt giữ bà ấy và còng tay lại.
Bà này bắt đầu gọi tôi. “con gái của mẹ… con gái của mẹ! Sao con có thể làm điều này với mẹ”… Đến khi đó tôi mới chợt hiểu ra là bà ấy đang mang theo ma túy và đang cố gắng làm liên lụy đến tôi!
May mắn cho tôi, người đàn ông giúp bà ấy xếp hành lý đã tiến tới và nói với cảnh sát sân bay rằng tôi và bà ấy vừa gặp nhau trên máy bay. Cảnh sát đã lấy hộ chiếu của tôi và yêu cầu bà ấy tiết lộ tên đầy đủ của tôi nếu đúng là chúng tôi đi du lịch cùng nhau. Nhờ ơn Chúa, tôi thậm chí đã không nói cho bà ấy biết tên của mình! Tôi vẫn được yêu cầu đi theo cảnh sát đến một căn phòng nhỏ nơi tôi bị thẩm vấn toàn bộ. Tôi đã gặp bà ấy ở đâu?… tôi đã lên tàu… bà ta đã lên tàu ở đâu. Vv… Và hành lý của tôi đã bị lục soát toàn bộ và được quét dấu vân tay.
Họ xét nghiệm tất cả hành lý của bà ấy, và dấu vân tay của tôi không được tìm thấy ở bất cứ đâu trên hành lý của bà ta!
Tôi đã được cho đi với lời khuyên rằng đừng bao giờ chạm vào hành lý của bất kỳ ai dù ở trên máy bay hay ở sân bay. Vì vậy, từ hôm đó, tôi không quan tâm bạn có bao nhiêu hành lý, bạn tự giải quyết lấy. Tôi thậm chí sẽ không lấy dùm cho bạn một chiếc xe đẩy hành lý! Hành lý của bạn… là vấn đề của bạn… Đó là quy luật của tôi. Và nếu bạn không thể với được khoang trên cao, và tôi là người gần nhất, vui lòng gọi tiếp viên vì tất cả những gì tôi sẽ làm là nhìn chằm chằm vào bạn và sau đó quay đi chỗ khác!